Bộ ba giảm dần
Hợp âm giảm dần là một bộ ba được xây dựng từ gốc, một phần ba thứ và một phần năm giảm dần. Điều này có nghĩa là nó bao gồm hai phần ba thứ xếp chồng lên nhau phía trên nốt gốc, với ba nửa cung giữa mỗi nốt trong hợp âm. Ví dụ: hợp âm ba C trưởng thông thường có các nốt C (gốc), E (thứ ba) và G (thứ năm). Trong phiên bản rút gọn, các nốt này trở thành C, Eb và Gb.
Các hợp âm giảm dần mang đến sự kịch tính, căng thẳng và hồi hộp cho âm nhạc. Chúng có chất lượng tối, bất hòa và hơi kỳ lạ, khiến chúng nổi bật với âm thanh độc đáo. Quãng năm phẳng mang lại cho hợp âm một cảm giác không ổn định, cần được giải quyết, tạo ra hiệu ứng lơ lửng và khiến cho việc quay trở lại các hợp âm nhiều phụ âm hơn có tác động đặc biệt lớn.
Trong lý thuyết âm nhạc, một hợp âm ba giảm dần (đôi khi được gọi là hợp âm ba thứ với quãng năm thấp hơn) bao gồm hai phần ba thứ phía trên gốc. Nó thường được ký hiệu là “mờ”, “o”, “m♭5” hoặc “MI(♭5)”. Tuy nhiên, trong ký hiệu hợp âm phổ biến, “dim” và “o” thường đại diện cho hợp âm thứ bảy giảm dần (hợp âm bốn nốt), cũng có thể được viết là “dim7” hoặc “o7” trong văn bản nhạc jazz và lý thuyết.
Trong lý thuyết cổ điển, bộ ba giảm dần được coi là bất hòa do quãng năm (hoặc tam cung) bị giảm đi, điều này làm tăng nhu cầu giải quyết và biến nó thành một công cụ thiết yếu để tăng thêm chiều sâu cảm xúc cho các tác phẩm.
Cách tạo hợp âm giảm dần
Hợp âm giảm dần rất dễ xây dựng vì quãng giữa các nốt của chúng cách đều nhau, mỗi quãng tạo thành một quãng ba thứ. Điều này có nghĩa là mỗi nốt trong hợp âm giảm cách nốt cuối cùng ba nửa cung. Dễ dàng phải không?
Có ba loại hợp âm giảm dần chính: hợp âm ba giảm dần, hợp âm thứ bảy giảm dần và hợp âm thứ bảy giảm một nửa. Chúng ta hãy xem cách xây dựng từng cái này trong phím của D thứ.
1. Bộ ba giảm dần (DIM OR °)
Một bộ ba giảm dần bao gồm:
- Ghi chú gốc;
- Một phần ba nhỏ;
- Một phần năm giảm dần.
Đây là hợp âm thứ có quãng năm thấp hơn, thường được biểu thị bằng các ký hiệu “dim” hoặc “°” (ví dụ: Ddim hoặc D°).
Để xây dựng hợp âm ba giảm dần, hãy bắt đầu với nốt gốc của hợp âm—đó là nền tảng của hợp âm. Đối với hợp âm Ddim, nốt gốc là D.
Tiếp theo, đếm ba nửa cung tính từ gốc để tìm một phần ba thứ. Trong trường hợp của Ddim, số thứ ba là F.
Sau đó, đếm thêm ba nửa cung tính từ số thứ ba (hoặc sáu nửa cung tính từ gốc) để xác định số năm giảm dần. Đối với Ddim, đây sẽ là Ab.
Vì vậy, bộ ba Ddim hoàn chỉnh chứa các nốt: D – F – Ab.
2. Hợp âm bảy giảm dần (dim7 hoặc °7)
Hợp âm bảy giảm dần là hợp âm bốn nốt bao gồm:
- Ghi chú gốc;
- Một phần ba nhỏ;
- Một phần năm giảm dần;
- Thứ bảy giảm dần.
Còn được gọi là hợp âm giảm hoàn toàn, hợp âm thứ bảy giảm thêm một phần ba thứ bổ sung phía trên hợp âm ba, tạo thêm độ căng. Điều này có nghĩa là nốt thứ bảy cao hơn nốt thứ năm giảm ba nửa cung.
Ví dụ, trong hợp âm Ddim7, nốt thứ bảy là Cb. Như vậy, hợp âm Ddim7 hoàn chỉnh gồm các nốt: D – F – Ab – Cb.
3. Hợp âm bảy giảm một nửa (m7b5 hoặc ø7)
Hợp âm thứ bảy giảm một nửa là hợp âm bốn nốt bao gồm:
- Ghi chú gốc;
- Một phần ba nhỏ;
- Một phần năm giảm dần;
- Một thứ bảy nhỏ.
Hợp âm giảm một nửa sẽ thêm hợp âm thứ bảy vào hợp âm ba giảm, tạo ra độ căng nhẹ nhàng hơn so với hợp âm giảm hoàn toàn. Nốt thứ bảy trong hợp âm giảm nửa cung cao hơn nốt thứ năm giảm đi bốn nửa cung.
Ví dụ, trong hợp âm Dø7, nốt thứ bảy là C. Như vậy, hợp âm Dø7 đầy đủ bao gồm các nốt: D – F – Ab – C.
Bộ ba giảm dần ở thang âm lớn và nhỏ
Trong âm giai trưởng, hợp âm ba giảm dần chỉ xuất hiện ở âm giai thứ bảy. Ví dụ, trong phím C trưởng, đây là bộ ba giảm B (B, D, F). Vì nó được xây dựng ở bậc bảy nên nó còn được gọi là bộ ba âm dẫn. Hợp âm này có chức năng chi phối, nhưng không giống như hợp âm ba chi phối hoặc hợp âm thứ bảy chi phối, nó hoạt động như một hợp âm kéo dài hơn là một hợp âm cấu trúc, vì nó thiếu chuyển động mạnh mẽ từ bậc năm đến gốc.
Trong âm giai thứ tự nhiên, bộ ba giảm dần được tìm thấy ở cấp độ thứ hai. Ví dụ, trong C thứ, đây là bộ ba D giảm dần (D, F, Ab), thường được gọi là bộ ba siêu âm giảm dần. Giống như bộ ba siêu âm trong các phím trưởng, nó có chức năng chiếm ưu thế và hầu như luôn chuyển thành hợp âm trội.
Trong các phím thứ, một bộ ba giảm dần cũng có thể được tìm thấy ở bậc thứ bảy nâng lên, ♯vii°, do các nốt thứ sáu và thứ bảy được nâng lên trong âm giai giai điệu thứ tăng dần. Ví dụ: một tiến trình thông thường sẽ là ♯vii°–i.
Thông thường, cả bộ ba âm dẫn đầu và bộ ba siêu âm giảm dần đều xuất hiện ở lần đảo ngược đầu tiên (vii°6 và ii°6, tương ứng), vì cấu trúc của chúng có đặc điểm thứ năm giảm dần trong âm trầm. Điều này khác với hợp âm thứ bảy giảm hoàn toàn, thường xuất hiện ở vị trí gốc. Trong cả hai trường hợp, nốt trầm chuyển sang hướng lên trên, trong khi các giọng trên lại chuyển động xuống dưới theo chuyển động trái ngược nhau.
Bộ ba giảm dần trong âm nhạc đại chúng
Walter Everett lưu ý rằng “trong nhạc rock và pop, bộ ba giảm dần hầu như luôn xuất hiện ở âm giai thứ hai, tạo ra cảm giác u sầu và ủy mị ii° với các nốt 2–4–♭6.” Ví dụ về các bài hát sử dụng ii° bao gồm "Sleep Walk" của Santo & Johnny, "Cara Mia" của Jay and the American và "The Air That I Breathe" của Hollies. Mặc dù hợp âm này không phải là hiếm, nhưng nó cũng đủ hiếm để cho thấy rằng các nhạc sĩ nhạc rock thường cố tình tránh nó. Bạn có thể tìm thấy các trường hợp sử dụng nó trong “Don't Look Back in Anger” của Oasis, “Space Oddity” của David Bowie và hai lần trong “Everytime You Go Away” của Daryl Hall.
Hợp âm vii° trong phím trưởng thậm chí còn ít phổ biến hơn hợp âm ii°, nhưng nó vẫn có thể được tìm thấy trong một số cung tiến trình nhất định. Nó thường được sử dụng để nhấn mạnh âm thứ tương đối, như trong các tiến trình như vii°–V7/vi–vi, giống với cấu trúc ii°–V7–i trong âm thứ tương đối.
Điều chỉnh bộ ba giảm dần
Trong khí chất cân bằng mười hai thanh, một bộ ba giảm dần có cấu trúc trong đó ba nửa cung tách biệt thứ ba với thứ năm, ba nửa cung nằm giữa gốc và âm thứ ba, và sáu nửa cung nằm giữa gốc và thứ năm.
Trong ngữ điệu chỉ giới hạn 5, một bộ ba giảm dần ở cấp độ VII (ví dụ: trong C: B–D–F) có tỷ lệ 15:8, 9:8 và 4:3. Đối với bộ ba ở cấp độ II (trong C: D–F–A♭), tỷ lệ là 9:8, 4:3 và 8:5 (135:160:192). Theo Georg Andreas Sorge, chuỗi âm bội tự nhiên của kèn ở C tạo ra bộ ba E–G–B♭ giảm dần với tỷ lệ 5:6:7, được gọi là “hợp âm giảm hoàn hảo”, mặc dù số 7 thấp hơn một chút hơn 45:54:64 ưa thích.
Helmholtz mô tả bộ ba rút gọn là 1 − D | F, cung cấp sự kết hợp giữa quãng ba thứ và quãng ba thứ Pythagore với tỷ lệ 45:54:64, như đã lưu ý trong hệ thống ký hiệu của ông trong cuốn On the Sensations of Tone as a Physiological Basis for the Theory of Music.
Cách sử dụng hợp âm giảm dần trong tiến trình
Các hợp âm giảm dần thường được sử dụng làm hợp âm chuyển tiếp trong tiến trình. Chúng tăng thêm sự phấn khích cho các tiến trình tiêu chuẩn, tạo ra sự căng thẳng giữa các hợp âm gắn kết hài hòa hơn với phím đàn.
Hợp âm đi qua đóng vai trò là cầu nối giữa các hợp âm chính trong tiến trình. Nó thường nằm ngoài phím chính của bài hát, điều này tạo ra sự bất hòa cần được giải quyết thành một hợp âm phù hợp hài hòa hơn với phím của bài hát.
Hợp âm đi qua phổ biến nhất là hợp âm thứ bảy giảm dần. Hãy thử thêm một hợp âm giảm dần vào giữa chuỗi hợp âm của bạn, sau đó chuyển nó thành hợp âm trưởng hoặc hợp âm thứ tăng lên nửa cung. Điều này làm tăng thêm sự căng thẳng và hấp dẫn cho diễn biến trong khi vẫn giữ cho nó có giai điệu.
Ví dụ: bạn có thể thay thế hợp âm V theo tiến trình tiêu chuẩn bằng hợp âm Dim7 hoặc m7b5. Nếu tiến trình của bạn là I – V – vi – IV, thì hợp âm giảm dần có thể thay thế cho hợp âm thứ hai.
Tuy nhiên, hợp âm giảm dần không chỉ giới hạn ở việc thay thế hợp âm V. Bạn có thể sử dụng chúng ở bất cứ đâu trong tiến trình. Tuy nhiên, do âm thanh không ổn định nên chúng hiếm khi được đặt ở nhịp đầu tiên hoặc nhịp cuối cùng và hiếm khi được sử dụng liên tiếp. Thông thường, các hợp âm giảm dần chỉ xuất hiện trong thời gian ngắn, kéo dài một hoặc hai nhịp, dưới dạng các yếu tố chuyển tiếp trong một tiến trình.
Nơi sử dụng hợp âm giảm dần
Để quyết định vị trí thêm hợp âm giảm dần, hãy bắt đầu bằng cách tìm hai hợp âm cách nhau một bước. Sau đó, xây dựng một hợp âm giảm dần trên nốt giữa chúng. Cuối cùng, đặt hợp âm chuyển tiếp này vào giữa hai hợp âm toàn cung.
Ví dụ: hãy lấy tiến trình C – Am – F – G. Hợp âm F trưởng và G trưởng cách nhau cả một cung. Nốt giữa chúng là F#. Xây dựng hợp âm F#dim và đặt nó giữa hợp âm F và G trưởng. Tiến trình mới trở thành: C – Am – F – F#dim – G.
Cấu trúc hợp âm ba giảm dần
Dây nhau | Ghi chú gốc | Thứ ba nhỏ | Giảm dần thứ năm |
---|---|---|---|
Cdim | C | E♭ | G♭ |
C♯mờ | C♯ | E | G |
D♭dim | D♭ | F♭ (E) | MỘT |
Ddim | D | F | A♭ |
D♯mờ | D♯ | F♯ | MỘT |
E♭dim | E♭ | G♭ | B♭ |
Edim | E | G | B♭ |
fdim | F | A♭ | C♭ (B) |
F♯mờ | F♯ | MỘT | C |
G♭dim | G♭ | B♭ | D♭ |
Gdim | G | B♭ | D♭ |
G♯mờ | G♯ | B | D |
A♭dim | A♭ | C♭ (B) | E |
Adim | MỘT | C | E♭ |
A♯mờ | A♯ | C♯ | E |
B♭dim | B♭ | D♭ | F♭ (E) |
bdim | B | D | F |